Lương Hằng liếc nhìn đồng hồ.– “Lúc 5 giờ sáng họ đến Sơn Hải Quan, giờ là 7 giờ rồi, chắc đã vào địa phận Kinh thành, lát nữa sẽ đến trụ sở Thiên Thành Capital thôi. Trình Anh Kiệt gật gật đầu, cầm muỗng ăn mấy miếng trứng hấp và chút cơm trắng.Một bát đầy, ông chỉ ăn nửa, rồi lau miệng, đẩy phần còn lại sang bên. Lương Hằng mắt rơm rớm:– “Trình tiên sinh, ngài ăn thêm chút nữa đi mà. Bác sĩ nói ăn nhiều thì hồi phục nhanh hơn… Trình Anh Kiệt khẽ cười:– “Hồi phục gì nữa? Ta tự hiểu cơ thể mình… thực sự ăn không nổi. – “Chuẩn bị đi. Đưa ta đến Thiên Thành Capital. Đại chiến sắp tới rồi, ta muốn đích thân gặp Tô Dương… Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương