Lúc này đây, Matsushita Ryota đã không còn tâm trí đâu mà suy nghĩ thêm gì nữa. Với anh ta, chẳng có thứ gì quan trọng bằng đống vàng nằm dưới lòng đất kia. Hai người điều khiển máy xúc lại điều khiển xe tiếp tục đào thêm nửa mét trước cánh cửa sắt lớn. Cuối cùng, lối vào căn cứ ngầm hiện ra. Một luồng khí mục rữa phả ra ngoài, nhưng điều kỳ lạ là bên trong lại có vẻ khá thông thoáng. Matsushita Ryota quay sang đám công nhân phía sau, chỉ tay gọi hai người: – Hai người, mang đèn vào trong xem thử! Hai “người xui xẻo bị chỉ định chỉ còn cách vâng lời, tay cầm đèn pin rón rén tiến sâu vào trong. Khoảng hơn mười phút sau, bên trong truyền ra một tiếng gọi: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương