Trình Anh Kiệt thoáng sững người, ông biết Tô Dương chắc chắn đã có kế hoạch. Nhưng không ngờ rằng, Tô Dương lại nhân dịp này định kéo cả Tập đoàn Hồng Hoàn xuống nước. Trình Anh Kiệt suy nghĩ một chút. Về chi tiết hành động cụ thể, ông cũng không tiện hỏi thêm. Dù sao, ông chắc chắn cũng sẽ trở thành một mắt xích trong toàn bộ kế hoạch này. Con người mà, càng lớn tuổi, càng bớt tò mò. Biết nhiều chuyện, đôi khi lại chẳng phải là điều tốt. “Khá lắm, có chí khí… – Trình Anh Kiệt buông ra một hơi dài. Nếu Tô Dương thực sự có thể thắng ván này, thì cũng xem như giúp ông hả được một cơn tức. Ông đã không quản đường xa từ thủ đô đến tận Giang Thành, chính là để nghe cho được ý kiến của Tô Dương. Giờ đã có câu trả lời, trong lòng ông cũng nhẹ nhõm hẳn. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương