Đây rõ ràng là tin vui, nhưng Giang Nhất Ẩm không thể kìm được lòng mình, liền giơ tay ngăn cản: “Đừng, ngàn vạn lần đừng có lập flag. Từ hôm nay trở đi, anh đừng kể cho em nghe về tình hình chiến sự nữa. Em chỉ muốn nghe kết quả cuối cùng thôi. Cố Hoài Đình đã ở thế giới của cô mười năm, đương nhiên hiểu câu chuyện về “flag”, không nhịn được cười, trong mắt đầy ánh sáng dịu dàng. Ah, vợ mình mãi mãi đáng yêu như thế, thật muốn ôm cô vào lòng và siết chặt. Đáng tiếc là không thể! Đều là do đám người Eden đáng ghét kia, lúc này anh chỉ mong sớm giải quyết sạch đám kẻ thù, để sớm được đoàn tụ với vợ con. Mấy ngày sau, cô và Tề Nhạc Ninh vẫn làm việc và tan ca như không có chuyện gì xảy ra. Chỉ có điều, ngày đầu tiên nhà hàng Ngự Sơn Hải đóng cửa, anh không nói một lời mà đã chui thẳng vào xe của cô. Thực ra, cô cũng đã để ý thấy anh không định quay lại lấy xe của mình, nên đã phần nào chuẩn bị sẵn sàng. Nhưng lúc này cô không nhịn được muốn trêu đùa em trai, liền nghiêm mặt hỏi: “Cậu định làm gì thế? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương