Mặc dù bọn họ có địa vị trong giới ẩm thực, nhưng khi so về uy tín thì vẫn còn kém xa so với những người như lão Trác. Vì vậy, vừa lên tiếng, lập tức có người phản bác: “Có gì liên quan? Chúng ta chỉ thử ăn thôi chứ đâu có chấm điểm.” “Đúng vậy, thơm thế này mà không cho người ta ăn, tra tấn ai đây.” Nói tới đây, trong đám đông không biết ai đã khởi xướng, cả đám người đồng thanh hô: “Thử ăn, thử ăn, thử ăn—” Giang Nhất Ẩm không nói gì, chỉ thể hiện thái độ để mặc cho bọn họ quyết định. Mấy người đứng đầu bỗng chốc lúng túng, nhìn nhau một lúc rồi cuối cùng miễn cưỡng nói: “Vậy thì cho bọn họ thử một chút.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương