Đường Ninh nhìn về phía Tô Mị, trong mắt tràn đầy cảnh giác.

Đã nói chỉ đơn thuần ở chung một canh giờ mà, nàng có ý gì đây?

Tô Mị quay người lấy ra một chiếc tiêu từ trong tủ, quay đầu lại, thoáng nghi hoặc nhìn hắn rồi hỏi: “Thế nào?”

Đường Ninh nhìn nàng, lại nhìn chiếc tiêu trong tay nàng, hỏi: “Ta nói là, chiếc tiêu trong tay Tô cô nương... Có nặng không?”

Đều do Tiêu Giác, không có việc gì lại cứ thích nói mình là lão thủ bụi hoa, hôm nay mới hàn huyên với hắn hơn nửa canh giờ kiến thức về thanh lâu, cái gì mà 48 tay 36 thức..., Đường Ninh lắc đầu, loại bỏ những tạp niệm này ra khỏi não hải.