Nam nhân có thể bị người khác nói nghèo, bị người nói xấu, bị người nói vừa nghèo vừa xấu còn không có lòng cầu tiến, nhưng không thể bị người khác hoài nghi có phải nam nhân hay không. Đường Ninh nhìn tiểu thị nữ kia, mỉm cười hỏi: “Tiểu cô nương, ngươi mới vừa nói cái gì?” Tiểu thị nữ lui ra phía sau mấy bước, cảnh giác nói: “Ngươi muốn làm gì?” Lý Thiên Lan nhìn xem dáng vẻ nghiêm túc của Đường Ninh, giật giật ống tay áo của hắn, nói: “Được rồi, chúng ta đi vào trước.” Tiêu Giác tiến lên một bước, lắc đầu, nói: “Chuyện của nam nhân, nữ nhân các người cũng không cần quản.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương