Mấy tháng trước, đại bá của Phương tiểu bàn đã từng nói, chờ khi hắn đến kinh sư, nhất định phải tới Phương phủ thông báo một tiếng.

Phương Hồng là chủ khảo thi châu ở Linh Châu, sau khi hắn đến kinh sư, nếu không tới Phương phủ bái phỏng, về tình về lý đều có chút không đúng.

Mặt khác, Lý Thiên Lan ở đó, cũng nên thông báo một tiếng, nhưng hắn tạm thời còn không biết nơi ở của sứ thần Sở quốc, hơn nữa hắn vừa tới kinh sư, đã lập tức đi bái phỏng sứ thần Sở quốc, nếu là bị kẻ hữu tâm chú ý tới, khó tránh khỏi có chút không tốt.

Còn Phương phủ, Đường Ninh định đợi đến qua tết Nguyên Tiêu sẽ tới, về phần Lý Thiên Lan, thôi cứ đành để đó đã, trước khi hắn lên đường, “Trung ngôn” của Đường yêu tinh còn vang vọng bên tai hắn, ai biết ở kinh sư này có tai mắt gì của nàng không, vừa mới tới kinh sư được hau ngày đã đi gặp Lý Thiên Lan - cái đinh trong mắt nàng, chuyện này so với hái hoa ngắt cỏ còn nghiêm trọng hơn nhiều.

Đường Ninh âm thầm lắc đầu, Tiểu Ý làm chính cung còn không nói gì, Tiểu Như là nửa chính cung cũng không lên tiếng, còn nàng..., chỉ là một người hàng xóm, quản cả chuyện này không khỏi cũng quá nhiều rồi.