Đường phủ.

Đường tài chủ nhẹ nhàng nhấp một ngụm nước trà, sau đó đặt chén trà lên lên bàn, ánh mắt nhìn về phía một vị nam tử trung niên phía dưới, thản nhiên nói: “Lão Bạch, ngươi mới vừa nói cái gì, ta không nghe rõ, lặp lại lần nữa đi.”

Trên trán nam tử trung niên đã đổ đầy mồ hôi lạnh, cũng không dám lau, cúi đầu, nói ra: “Đường, Đường chưởng quỹ, việc hôn nhân hai nhà chúng ta, hay là, vẫn là thôi đi...”

Đường tài chủ đứng lên, nhìn hắn, mở miệng nói: “Trước đó mấy ngày tới cầu thân chính là ngươi, hôm nay đổi ý cũng là ngươi, họ Bạch kia, ngươi có phải đang đùa ta hay không?”

Khi ông nói xong một câu cuối cùng, giọng nói của ông bỗng nhiên trầm xuống.