Đường Ninh mang theo một vò rượu nhỏ, trước khi đi vào cửa hàng, hắn quét mắt qua góc tường, không nhìn thấy lão khất cái, không biết lão lại đi nơi nào lừa gạt rượu rồi.
Thiết bị chưng cất không chuyên nghiệp, nhiệt độ không khống chế tốt, hiệu suất quá kém, hai ngày thời gian, hắn mới luyện ra nửa vò rượu nồng độ cao nhỏ như vậy, trước khi tới hắn đã thử một ngụm, ngoại trừ cay nồng ra, gần như không có mùi gì khác, cũng không biết lão khất cái có thể mắc lừa hay không.
Khi hắn đi ngang qua trước cửa hàng thịt, Trịnh đồ tể đang chặt thịt lại để đao xuống, hít mũi một cái, ánh mắt nhìn về phía Đường Ninh, hỏi: “Mùi gì thế?”
Đường Ninh dừng bước chân, giơ vò rượu trong tay lên: “Cái này?”
Những cao thủ võ lâm này, lỗ mũi cứ như mũi chó vậy, vò rượu có nút chặt nắp rồi mà vẫn có thể ngửi được, Đường yêu tinh là loại người kém cỏi trong võ lâm nnên không có bản sự này.