“Người trẻ tuổi, ngươi đúng người tốt.” Lão khất cái nhận lấy nén bạc vụn kia, nhìn Đường Ninh, nghiêm túc nói: “Người tốt sẽ có hảo báo, thần tiên sẽ phù hộ ngươi.”

Nói xong lão lập tức nắm chặt nén bạc vụn kia, giống như đang lo lắng Đường Ninh sẽ đổi ý, lập tức quay người rời đi, nhanh chân đi về phía tửu quán cách đó không xa.

Đường Ninh lắc đầu, ngồi trước cửa hàng Tam thúc, để Tiếu Nhi giúp hắn bê tới một bát sữa chua, khi cầm lấy thìa lại nhìn thấy nữ nhi Niếp Niếp của Trịnh đồ tể đang đứng ở bên cạnh hắn, hai mắt to tròn nhìn hắn.

Đường Ninh nhìn bé rồi hỏi: “Muốn ăn không?”

Tiểu cô nương nhẹ gật đầu, lại lắc đầu, quay đầu nhìn về phía Trịnh đồ tể ở cửa hàng bên cạnh.