Thánh chỉ này, trước kia Đường Ninh chỉ thấy trong tiểu thuyết và kịch truyền hình, hắn chưa từng có nghĩ tới, sẽ có một ngày chuyện này lại rơi vào trên đầu của hắn. Hoạn quan kia tuyên đọc thánh chỉ xong, cười nói với hắn: “Đường giải nguyên, còn không mau mau tiếp chỉ, khấu tạ quân ân.” Chung Minh Lễ ở bên cạnh đụng đụng hắn, Đường Ninh mới lấy lại tinh thần, đứng dậy nhận thánh chỉ, nói: “Tạ ơn bệ hạ...” Hoạn quan kia nhìn hắn một cái, cũng không so đo chuyện hắn khấu đầu hay không, cử nhân thi châu nhiều không kể xiết, hết lần này tới lần khác bệ hạ lại nhìn trúng vị này, đủ thấy ngài ấy coi trọng vị Đường giải nguyên này, cho dù lễ tiết tiếp chỉ của hắn không được đầy đủ, bọn hắn mở một mắt nhắm một mắt là được. Sau khi Đường Ninh tiếp chỉ, mọi người đang quỳ trên mặt đất mới thi nhau đứng dậy. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương