Chung Minh Lễ đứng im tại chỗ một lúc lâu, Bành Sâm không nhịn được lên tiếng gọi: “Đại nhân?”

Chung Minh Lễ lấy lại tinh thần, quay sang nhìn hắn nói: “Để người đi Nghĩa Yên huyện nha nói cho Triệu huyện lệnh một tiếng, nói nếu hắn muốn phá vụ án “Giấu thi thể ở giếng nước án”, thì dùng lá trà tốt nhất của ông ta đến đổi...”

Nhìn Chung huyện lệnh chắp tay sau lưng, trong miệng ngân nga một điệu hát dân gian đi vào sau huyện nha, Bành Sâm lắc đầu, vẫy tay gọi một tên bộ khoái tới rồi dặn: “Tiểu Lục, ngươi qua đây một chút...”

Sau khi Đường Ninh đi ra từ cửa hàng Đường gia, cũng không lập tức đi về Chung phủ, mà là đi tới cửa hàng của Tiểu Như, Tiểu Như và Chung Ý đều ở đó, hắn trở về cũng không có chuyện gì.

Đường Yêu Yêu cầm một bình sữa chua từ cửa hàng Tam thúc, bình sứ lớn chừng bàn tay, vừa mới lấy ra từ trong giếng, trơn mềm ngon miệng, mát lạnh thoải mái.