Đường Ninh vươn vai mấy lần, ngón tay không ngừng vang lên tiếng kẽo kẹt, trải qua một phen vận động vừa rồi, oán khí đè nén ở trong lòng mấy ngày qua cuối cùng cũng bớt được một chút.

Hắn từ trong phòng giam đi ra, nhìn thấy đám Bành Sâm đều nhìn mình.

“Còn đứng ngây đó làm gì, không nghe thấy bọn hắn vừa rồi thừa nhận giết người sao, nên hỏi thì hỏi, nên thẩm vấn thì thẩm vấn, không có chút nhãn lực nào...” Hắn lắc lắc tay ê ẩm đau, đi ra khỏi nhà tù.

Những chuyện hắn muốn biết đã hỏi ra được, về phần những thu hoạch khác, có lẽ nhạc phụ đại nhân sẽ càng cảm thấy hứng thú hơn hắn.

Nửa năm trước, có người từ kinh sư đến đây, mua hung thủ giết người.