Trên con đường quay lại như lúc đến, Thẩm Ngân Thu và Vạn Bạch vừa đi vừa để ý tìm kiếm vị tiểu thái giám khoảng mười một, mười hai tuổi như Vạn Sĩ Yến từng nói. Vạn Bạch không nhịn được khẽ nói với Thẩm Ngân Thu:“Dọc đường này có không ít tiểu thái giám cỡ tuổi ấy đấy! Chủ tử nói rốt cuộc là đứa nào đây? Thẩm Ngân Thu thản nhiên đảo mắt nhìn qua từng tiểu công công đi ngang, rồi sửa lời Vạn Bạch:“Đừng gọi người ta là tiểu thái giám thế, để ý ánh mắt của họ. Nếu là người của chúng ta, nhất định sẽ có chút giao tiếp gì đó. Vạn Bạch thoáng chốc lại thấy lời nàng nói cũng có lý. “Là người kia kìa! — Thẩm Ngân Thu nở một nụ cười nhàn nhạt, nhìn về phía trước bên trái, nơi có một tiểu công công đang bước nhanh về phía họ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương