Thái tử cảm thấy chuyện Vạn Sĩ Thịnh gặp nạn, nhất định không thể thiếu sự nhúng tay của Vạn Sĩ Yến. Nào là tuyết liên Thiên Sơn, nào là dùng tiếng đàn để khống chế Vạn Sĩ Thịnh. Quan trọng hơn là, vị đại phu mà Vạn Sĩ Yến dẫn theo lại nói rằng Vạn Sĩ Thịnh sẽ không sống quá ba ngày. Tứ hoàng tử ra lệnh cho ngục tốt bên trong đưa La thái y ra ngoài, đồng thời cho khóa cửa ngục lại. Từ lúc bọn họ ra đến giờ, Vạn Sĩ Thịnh vẫn chưa có dấu hiệu phát cuồng trở lại, sau khi được Trưởng công chúa lau mặt, hắn im lặng bất động, nhìn qua vẫn rất bình thường. Thái tử cảm thấy cần phải bàn bạc với phụ hoàng một phen, bèn hỏi La thái y:“Ngươi đã chẩn trị cho Vạn Sĩ Thịnh, tình trạng của hắn rốt cuộc thế nào? La thái y vẫn còn kinh hồn chưa định, cố gắng điều hòa hơi thở:“Khởi bẩm Thái tử, mạch tượng của Thịnh thiếu gia cực kỳ suy yếu, vị hậu sinh trẻ kia nói không sai, cứ tiếp tục thế này, Thịnh thiếu gia e là không chống đỡ nổi ba ngày nữa. Thái tử nghe vậy, lập tức ra lệnh nhốt La thái y vào phòng giam đối diện, rồi cùng Tứ hoàng tử rời đi.Dù La thái y phía sau ra sức giải thích rằng bản thân không hề bị thương, cũng không thể thay đổi được quyết định của Thái tử. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương