Trưởng công chúa túm chặt tay áo Vạn Sĩ Tư Đồ , chất vấn ông ta:“Đây chính là đứa con tốt mà ngươi sinh ra đó! Con tốt của ngươi! Nó có thù oán gì thì nhắm vào ta không được sao? Tại sao lại phải hại Thịnh nhi của ta như vậy? Tại sao?! Trong lòng Vạn Sĩ Tư Đồ cũng cực kỳ bực bội, nhưng lại chẳng có chỗ nào để trút giận, đành phải nhịn. Thái tử đứng bên cạnh an ủi:“Cô cô, người hãy bình tĩnh lại. Việc A Thịnh bị bệnh cũng không hẳn do Tử Yến gây ra. “Bình tĩnh? Nếu là con ngươi chịu tội như thế, ngươi có bình tĩnh được không? Không hẳn là do hắn tức là có liên quan rồi! Hắn đã làm gì con ta trong này? Thịnh nhi mắc bệnh gì, vì sao lại thành ra như thế?Trưởng công chúa trừng mắt nhìn thái tử. Trong lòng thái tử thầm nghĩ, hắn đâu có con cái mà biết được mình có bình tĩnh nổi hay không. Nhưng hắn vốn dĩ là kẻ đầy toan tính, không định gỡ sạch tội cho Vạn Sĩ Yến, ngược lại cố ý để lộ ra một chút nội tình, mục đích là khiến mâu thuẫn giữa trưởng công chúa và Vạn Sĩ Yến càng sâu thêm — điều này chỉ có lợi cho hắn. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương