Lời của Đức Quý, Vạn Sĩ Đế không phải không nghe lọt tai. Nhưng vừa nghĩ tới việc có kẻ dám lén đưa cơm có độc vào ngục cho Vạn Sĩ Thịnh , ông lập tức phất tay ra hiệu cho Đức Quý:“Ngươi đến ngục giam xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, dẫn theo Thái y điều tra kỹ bát cơm kia. Người không thể xảy ra chuyện ngay trước mắt chúng ta được. Đức Quý vội vàng lĩnh mệnh lui đi. Lại nói về Vạn Sĩ Thịnh trong ngục, hai tên ngục tốt tuy đã mang cơm đi nhưng lại để con chuột “chết lại ở cửa. Vạn Sĩ Thịnh tiện tay quăng nó ra trước cửa ngục. Nào ngờ, con chuột ấy nằm trên nền đá lạnh được một lúc, vậy mà đột nhiên lại cử động, tứ chi còn co giật từng hồi. Vạn Sĩ Thịnh chưa từng thấy con chuột nào như vậy. Hắn chăm chú quan sát, trong lòng âm thầm nghi hoặc — chẳng lẽ là mình hiểu lầm? Không phải cơm có vấn đề? Nhưng tên ngục tốt đưa cơm rõ ràng rất khả nghi. Con chuột ấy sau khi giãy giụa một hồi, tựa hồ phát hiện ra có người sống bên trong, bèn từ từ bò về phía hắn. Động tác cứng đờ, vừa bò được một đoạn đã lại dừng lại bất động. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương