Vạn Sĩ Thừa Lăng sau khi thấy Vạn Sĩ Thịnh ăn xong, lại dịu giọng an ủi mấy câu rồi mới rời khỏi địa lao. Ít nhất sự xuất hiện của hắn cũng giúp Vạn Sĩ Thịnh có chút cơm ăn, chăn đắp. Khi nhân vật lớn rời đi, ngục lại khôi phục sự yên tĩnh. Vạn Sĩ Thịnh cuộn mình trong tấm chăn mỏng, nằm trên ổ rơm dơ bẩn. Trời lạnh đến mức khiến người ta không còn quan tâm chỗ đó bẩn đến đâu nữa. Đêm đó, Trưởng công chúa và Vạn Sĩ Tư Đồ đều không thể chợp mắt. Họ lo không biết Vạn Sĩ Thịnh trong ngục sống ra sao. Sau buổi triều sớm hôm sau, Vạn Sĩ Tư Đồ có ý xin Hoàng thượng cho vào thăm con trai. Thế nhưng, đại thần cơ mật lúc nào cũng theo dõi nhất cử nhất động của Vạn Sĩ Tư Đồ , dường như đã đoán trước được điều ông định làm, lập tức đi theo sau. Sau triều, Hoàng thượng thường trở về điện Nhân Đức để xử lý tấu chương. Nhưng ngài còn chưa đến cửa điện thì đã được nội thị báo: Hầu gia đang ở ngoài cầu kiến. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương