“Đã gọi ta một tiếng cữu mẫu, vậy chính là người nhà của ta. Sau này ai dám bắt nạt cháu, cứ báo danh ta ra — Thánh nữ Minh giáo Đào Chi Yểu. Mắt Thẩm Ngân Thu sáng rỡ. Những nữ tử nàng gặp sao ai cũng mạnh mẽ đến vậy, thật sự rất lợi hại! Đào Yểu vừa dứt lời lại cảm thấy có điều gì đó không đúng, ngẫm lại rồi nói thêm:“Nhưng nếu gặp mấy người thuộc danh môn chính phái bắt nạt cháu thì đừng báo tên ta, chỉ tổ khiến họ bắt nạt thêm. Cháu cứ báo tên cữu cữu cháu là được. Dù cữu cữu cháu không có danh tiếng lẫy lừng gì, nhưng dù sao cũng là minh chủ, vẫn khiến người khác e dè đôi phần. Thẩm Ngân Thu ngẩn ra rồi bật cười — vị cữu mẫu này đúng là thú vị. Nếu bị chính phái bắt thì đương nhiên không nên báo danh ma giáo rồi… Nàng cầm chiếc vòng ngọc lên, nói với Đào Yểu :“Cảm ơn cữu mẫu, vậy cháu đeo vòng nhé? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương