“Phụng mệnh hành sự, giỏi cho một câu phụng mệnh hành sự. Vạn Sĩ Thịnh cười lạnh, khóe môi giật giật: “Rốt cuộc là ai vu hãm, trong lòng ngươi tự biết rõ! Vạn Sĩ Yến , ngươi bị bệnh à?! Tại sao lại liên kết với hoàng thượng để hãm hại bọn họ như vậy?! Hoàng thượng rốt cuộc đã hứa cho hắn lợi lộc gì mà ngay cả thân nhân cũng có thể vứt bỏ?! Lời của hắn khiến phó đội trưởng thị vệ bên cạnh Vạn Sĩ Yến cau mày, lên tiếng ngăn lại: “Nhị thiếu gia, xin tự trọng. Vạn Sĩ Thịnh thản nhiên liếc gã một cái, như thể đang nhìn một con chó giữ cửa. Vạn Sĩ Yến không đáp lời. Trong mắt hắn, những lời của Vạn Sĩ Thịnh chẳng khác gì kẻ hề múa rối, chẳng thể tạo ra chút ảnh hưởng nào. Giờ hắn chỉ cần thân tín của mình phối hợp với thị vệ trưởng lục soát để tìm ra chứng cứ Trưởng công chúa cấu kết với ngoại đảng, mưu phản triều đình. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương