Thẩm Ngân Thu ra vẻ suy nghĩ, lát sau mới ngẩng đầu lên nói: “Bà ta không biết đâu.

Như Khê: “…… Cái vấn đề như vậy mà cũng phải cúi đầu suy nghĩ một lúc mới trả lời sao?

“Nhưng các ngươi yên tâm, bà ta cũng chẳng quản được nhiều đến vậy đâu. Còn gì muốn hỏi nữa không? Thẩm Ngân Thu nhìn họ rất thân thiện, đến mức chính nàng cũng cảm động với bản thân. Trên đời này còn ai đối xử khoan dung thân thiện với đám thiếp thất của trượng phu như nàng chứ?

Như Tâm ngơ ngác lắc đầu rồi lại gật đầu hỏi: “Vậy… chúng thiếp có thể mang theo các nha hoàn hầu hạ bên cạnh không?

Thẩm Ngân Thu nhìn nàng im lặng một lúc, khi thấy đối phương có vẻ muốn rút lại lời thì bất ngờ bật cười: “Tất nhiên là được.