Dù thế nào, Thẩm Ngân Thu cũng không thể phản bác gì công chúa Lạc An, chỉ đành mỉm cười đồng ý.

Nàng ngẫm nghĩ một lát, dò hỏi:“Công chúa, người còn nhớ dung mạo thích khách kia trông thế nào không?

“...Không nhớ ra được. Nhắc đến thích khách, vẻ tươi tắn giữa chân mày Lạc An lập tức tan biến.

Thẩm Ngân Thu thầm thở dài, an ủi:“Đừng lo, Hoàng thượng bọn họ sẽ nhanh chóng bắt được hung thủ thôi. Đến lúc đó, công chúa muốn xử trí thế nào cũng được.

“Ví dụ như? Lạc An nghe giọng nàng bình thản nhưng lại cảm thấy có ẩn ý.