“Lúc nào ngươi bỏ thuốc vào vậy?Thẩm Ngân Thu đẩy túi hương lên bàn hỏi.

Vạn Bạch cầm lên kiểm tra một lượt, không thấy gì bất thường thì đẩy trở lại trước mặt nàng , đáp:“Lúc cô nhận được cái hộp quà thứ ba.

Thẩm Ngân Thu cạn lời — chỉ cần nghĩ đến cái hộp quà thứ ba là nàng đã muốn buồn nôn, đến giờ còn chẳng dám ăn bánh ngọt nữa.“Vậy chứng tỏ nàng không bị trúng cổ, mà đúng thật là bị dọa rồi. Ngươi có cách nào giúp nàng ta hồi phục không? Nhưng lạ thật, trước đây Thái tử còn nói muốn gặp Vạn Bạch, giờ công chúa xảy ra chuyện thế này, tại sao lại không cho gọi ngươi vào cung khám bệnh?

Vạn Sĩ Yến giải thích:“Hồi đó Thái tử muốn gặp Vạn Bạch chỉ để thăm dò tình trạng sức khỏe của ta. Còn công chúa là ngọc thể tôn quý, hắn đâu thể tùy tiện cho người lạ khám bệnh? Huống hồ mới chỉ hai ngày, còn chưa đến mức không thể cứu vãn.

Thẩm Ngân Thu thầm nghĩ — các người vui là được…