Thanh Diệp lập tức thay đổi chủ ý, quyết định quay lại phủ Lưu thị dò xét tình hình. Trước khi rời đi, nàng liếc mắt nhìn vào trong, ngẫm nghĩ một lát rồi lên tiếng hỏi:“Chủ tử, thiếu phu nhân đang nghỉ ngơi sao?“Ừ. Nàng ấy vốn định đợi Vạn Bạch trở về, đợi mãi rồi ngủ thiếp đi. Lưu thị có liên hệ với nữ ma đầu trong hắc đạo tên là Nghê Vũ , ngươi đến đó thì đừng khinh suất với Lưu thị. – Vạn Sĩ Yến dặn dò.Thanh Diệp gật đầu, vừa định rời đi thì Vạn Tam cầm theo một mảnh giấy vội vàng chạy đến. Nhìn thấy Thanh Diệp, hắn thoáng kinh ngạc, chỉ khẽ gật đầu chào, rồi liền gấp giọng bẩm:“Chủ tử! Vạn Bạch xảy ra chuyện rồi!Thanh Diệp nghe vậy lại khựng bước.
Vạn Sĩ Yến cau mày nhận lấy tờ giấy, nét chữ xa lạ, phía trên chỉ viết một dòng:“Bạch Tiểu Sinh đang ở trong tay ta.
Vạn Tam cũng nhíu mày nói:“Chủ tử, thuộc hạ vừa mới từ ngoài về phủ thì có người dùng phi đao phóng tới sau lưng ta, kèm theo chính tờ giấy này. Ta tránh được, phi đao liền cắm vào cột gỗ cạnh cổng lớn. Gỗ cổng phủ ta dùng toàn là kim ti tư, vậy mà lưỡi đao còn cắm sâu được nửa đốt ngón tay, có thể thấy nội lực của đối phương hơn ta một bậc.Thanh Diệp lên tiếng trước cả Vạn Sĩ Yến :“Từ hướng nào?Vạn Tam nhớ lại: “Ngay phía sau lưng ta.Vạn Sĩ Yến đưa tờ giấy cho Thanh Diệp, nói:“Đối phương không nêu điều kiện, cũng không để lại danh tính.“Chủ tử, đó cũng chính là điều thuộc hạ không hiểu. Bọn chúng bắt Vạn Bạch để làm gì? Chỉ đơn giản là muốn cho chúng ta biết chuyện? – Vạn Tam khó hiểu.Thanh Diệp đọc đi đọc lại mảnh giấy, rồi xin phép:“Chủ tử, thuộc hạ muốn đi tìm Vạn Bạch.“Đi đi. – Vạn Sĩ Yến không ngăn cản.Vạn Tam cũng lập tức xin lệnh:“Chủ tử, Vạn Tam nguyện đồng hành cùng Thanh Diệp.
Vạn Bạch là người trọng yếu trong nhóm họ, nếu không có hắn, ai dám yên tâm mà chịu thương chứ?Vạn Sĩ Yến gật đầu chuẩn thuận.Nhìn hai người một trước một sau rời đi, khóe môi Vạn Sĩ Yến lại khẽ cong, cười lạnh. Hắn nghĩ đến chuyện Nghê Vũ bắt Vạn Bạch để làm gì. Trước đó hắn còn tưởng đối phương nhắm đến Ngân Thu, còn cố tình dò xét, không ngờ lại bị đánh lạc hướng. Thì ra mục tiêu của bọn họ lại là Vạn Bạch.
Mà lúc này, Vạn Bạch đang tức đến nghẹn họng, bị bịt mắt, trói chặt trên ghế. Tuy không bị thương, nhưng tư thế thật sự quá mất mặt.Hắn vốn định tới kinh thành tìm Thanh Diệp, vừa phát hiện được dấu vết của nàng thì mừng rỡ, ai ngờ lại bị người ta úp bao bố từ phía sau đánh ngất! Tỉnh lại đã thấy bị bịt mắt, xung quanh tối om, nhưng miệng lại không bị bịt, hiển nhiên là đối phương không sợ hắn kêu.Điều này chỉ có thể chứng tỏ hai khả năng: một là nơi hắn bị nhốt hẻo lánh đến mức không ai nghe được, hai là đây là sào huyệt của bọn chúng, chẳng hề kiêng dè gì.Vạn Bạch cảm thấy mình thật oan uổng! Kinh thành có mấy ai biết thân phận hắn chứ? Nếu cần tìm thầy thuốc thì cứ thẳng thắn mà nói, dùng cách này là sao?