Chỉ là lần này, Lưu Thi Đàm đã sơ suất. Bà không biết dáng vẻ lúc ấy của mình quyến rũ đến nhường nào—dù có che mạng sa. Thẩm Kim Hiên vẫn nhớ rõ gương mặt của bà. Hắn biết chuyện các cửa hàng dưới danh nghĩa mẹ hắn bị chèn ép, nhưng lại hoàn toàn bất lực, đành trơ mắt nhìn tất cả lần lượt bị treo tên người khác.

Con đường làm ăn của hắn chưa từng rộng mở bằng Lưu Thi Đàm . Sau khi bà rời khỏi phủ họ Thẩm, những hành động quyết đoán của bà khiến hắn trở tay không kịp.

Giờ cửa hàng không còn, dựa vào bổng lộc của phụ thân hắn mà nuôi nổi cả nhà lớn như vậy sao? Có gắng thì cũng chỉ sống lay lắt, chẳng thể thoải mái gì. Người ta vẫn nói “lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa”, có đem mấy món đồ quý mà phụ thân hắn cất giữ đi bán thì vẫn còn tạm sống được, đường cùng chưa hẳn đã hết. Nhưng hắn chỉ muốn tận mắt gặp lại Lưu Thi Đàm một lần.

Việc bà tuyệt tình, nằm trong dự đoán của hắn.

Lưu Thi Đàm không có ý tiếp đãi hắn, Thẩm Ngân Thu khi đi ngang qua chỉ liếc nhìn hắn một cái, cũng không thấy vẻ gì là sa sút—cũng đúng, phủ họ Thẩm vẫn chưa hoàn toàn sụp đổ mà.