Sự việc khiến Thẩm Ngân Thu vô cùng kinh ngạc, nàng không nhịn được hỏi:“Phản ứng của công chúa thế nào?

Vạn Đồng đáp nhẹ nhàng:“Cho đến khi thuộc hạ nhân lúc hỗn loạn rời đi, công chúa vẫn ngây người, không nói một lời.

Một vị công chúa cành vàng lá ngọc, dù có trừng phạt cung nữ thì cũng chỉ là sai người kéo đi mà thôi. Hoàng thượng bảo hộ nàng quá mức, khiến nàng gần như chưa từng thấy qua máu tanh, nghiêm trọng nhất cũng chỉ là nhìn thấy người bị tát cho chảy máu khóe miệng hay đánh trượng.

Thử tưởng tượng mà xem: ngươi đang lơ mơ tỉnh dậy, ngửi thấy mùi tanh kỳ lạ, gọi người nhưng chẳng ai trả lời, buộc phải vén rèm giường che chắn tầm mắt để tìm người, liền nhìn thấy một cung nữ quen thuộc đã chết không nhắm mắt nằm ngay gần bên giường. Mắt trợn trừng, miệng há to, máu tươi loang nửa mặt, vẻ mặt kinh hoàng như thể ngay khoảnh khắc kế tiếp sẽ đối mặt với ngươi. Dưới thân là một vũng máu đen thẫm, tử khí nặng nề.

Nghe nói Công chúa Lạc An lúc ấy sợ đến mức không nói nên lời, mãi cho đến khi cung nữ bên ngoài cảm thấy có gì đó khác thường, đi vào kiểm tra mới hét lên kinh hoàng, dẫn đến bọn cung nhân và cả hoàng hậu cùng kéo đến.