Trong toàn bộ phủ Hầu, người không có thực quyền nhất chính là Vạn Sĩ Yến . Hắn chỉ có hư danh thế tử, quyền lực trong phủ Hầu và cả bên phía Trưởng công chúa đều cao hơn hắn — cũng chính vì vậy mà Vạn Sĩ Yến mới lựa chọn nương tựa vào Thái tử.

Lục Hộ Quân tự mình suy đoán, cho rằng bản thân đã nắm được tâm tư của Vạn Sĩ Yến . Mẫu tộc của Thái tử đã suy bại, không thể giúp gì thêm cho hắn, còn Tam hoàng tử thì khác — mẫu phi hắn chí ít còn có phụ thân là trọng thần triều đình.

Đáng tiếc là phụ thân của nàng ta lại thuộc phe trung lập, bề ngoài chẳng liên can đến phe Nam Hầu, nhưng thực tế thì đã âm thầm cấu kết từ lâu. Đối với Hoàng thượng, chuyện đó đâu cần nói rõ, ai cũng biết ngài và Nam Hầu chẳng ưa gì nhau. Nếu vị đại nhân kia thân cận với Nam Hầu, ai biết Hoàng thượng có trút giận lên đầu Tam hoàng tử không?

Lục Hộ Quân nhận ra mình nghĩ hơi xa, liền thu hồi tâm tư, hỏi:“Vậy Tử Yến ngươi có mong ta đứng về phía Thái tử không?

“Tuỳ ngươi. Vạn Sĩ Yến thản nhiên đáp, thái độ ấy khiến người ta không thể nào nắm bắt được.