“Chàng đang xem thường ta đó, ta nói cho chàng biết. Thẩm Ngân Thu nhìn hắn đầy u oán, “Ta cần được khích lệ, ta cần cổ vũ. Nếu không phải trên người không có vũ khí, ta sớm đã… “Sớm đã làm gì? Vạn Sĩ Yến bình tĩnh nhìn nàng, trong lòng thầm nghĩ lẽ ra không nên dạy nàng mấy thứ đó, gan càng lúc càng lớn rồi. Thẩm Ngân Thu nhìn gương mặt hắn không chút ý cười, hơi chột dạ:“À… ăn sáng thôi. Vạn Sĩ Yến nhớ lời Vạn Bạch dặn, liền sai nha hoàn bên ngoài chuẩn bị điểm tâm, rồi nghiêm giọng dặn dò nàng:“Dù có đưa cho nàng vũ khí, nàng cũng không đánh lại bọn họ. Đó là để phòng thân, chưa bao giờ là để nàng chủ động tấn công. Thẩm Ngân Thu lí nhí:“Không phải chàng từng nói, tấn công là cách phòng thủ tốt nhất sao? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương