Thấy sắc mặt Thẩm Ngân Thu dần khôi phục huyết sắc, Vạn Sĩ Yến mới yên lòng, chậm rãi nói:“Hôm nay bắt đầu điều tra, chắc chắn sẽ rất bận và mệt. Nếu thấy không ổn thì nàng nên ở nhà, chuyện sau này thật không thích hợp để một tiểu cô nương như nàng tham gia.

Thẩm Ngân Thu nghe vậy, đầu óc lập tức tỉnh táo lại:“Dựa vào tốc độ đi bộ của chàng, ta chắc chắn theo kịp. Đến lúc đó còn chưa biết ai là người chịu không nổi. Hôm qua ta biểu hiện kém lắm sao?

“Không, nàng biểu hiện còn xuất sắc hơn cả đám nha dịch kia, khiến người ta hoàn toàn bất ngờ.Vạn Sĩ Yến nở nụ cười nhạt, “Ta cũng rất tò mò rốt cuộc trong đầu nàng đang nghĩ gì. Nhìn thấy nàng gặp ác mộng mới hiểu ra thì ra là nàng đang gồng mình chịu đựng. Trong tình cảnh đó mà vẫn có thể mặt không đổi sắc, thật đáng khâm phục.

Thẩm Ngân Thu sống chết không chịu nhận:“Không phải do xác chết! Là mơ thấy hắc y nhân, chàng có biết hắc y nhân là gì không?!

“Người mặc dạ hành y. Vạn Sĩ Yến phối hợp trả lời. Kết quả là bị nàng ném luôn một cái gối vào mặt.