Bốn người cầm đèn lồng soi quanh một lượt nhưng không phát hiện gì. Họ hỏi:“Thật sự rơi ở đây sao? Có khi nào rơi ở chỗ khác không?

Lúc này Thẩm Ngân Thu từ sau lưng Vạn Sĩ Yến bước ra, chỉ tay về phía trước:“Hồi nãy ta và phu quân đứng ở chỗ kia, nhưng mùi hôi quá nên mới chạy sang đây.

Vạn Sĩ Yến thuận theo lời nàng nói, tiếp lời:“Làm phiền chư vị cho mượn một chiếc đèn lồng, để tại hạ qua đó tìm thử xem?

Nhưng Thẩm Ngân Thu thật ra không định mượn đèn lồng, bởi nếu nhớ không nhầm thì hội Hoa Đăng này có một quy củ kỳ quái — đèn lồng trong tay không thể tùy tiện đưa cho người khác, trừ khi đó là người trong lòng mình.

Quả nhiên, lời vừa dứt, cả bốn người cầm đèn đều thoáng ngập ngừng, rồi cùng nói:“Chúng ta đi trước chiếu sáng cho các vị thì hơn.