Thật ra, bản thân Thẩm Ngân Thu cũng không dám chắc chắn điều gì, tất cả chỉ là suy đoán, cần phải tra xét xác nhận mới có thể đưa ra kết luận. Chỉ là trong lòng nàng còn một thắc mắc rất lớn:“Thế tử, da người... dao rạch từ mặt trước, có dễ lột không? Vạn Sĩ Yến vốn không hiểu rõ phương diện này, tưởng tượng một chút, chắc là dùng dao sắc rạch từ từ rồi kéo từng chút một? Ồ, hình ảnh thật khiến người ta buồn nôn. Hắn ra hiệu cho Thẩm Ngân Thu tiếp tục nói. Nàng cũng không ngần ngại, thẳng thắn nói: “Hiện tại ta chỉ biết ba phương pháp lột da người. Một là dùng dao rạch, chọn phần lưng vì ít thịt ít mỡ, dễ thao tác hơn; hai là dùng nhựa đường, đun chảy rồi đổ lên người, để nguội rồi dùng búa đập, lúc ấy da và nhựa sẽ bong ra cùng lúc; ba là rạch hình chữ thập trên trán rồi đổ thủy ngân vào. Dĩ nhiên hai cách sau không phù hợp, hung thủ lần này dùng dao rạch. Chỉ là tại sao hắn chỉ lột phần trước, mà lại không lấy cả đôi mắt? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương