Dưới đài vang lên một trận xôn xao. “Giết người không kiêng dè gì sao? Nhưng mà da dẻ của cô nương họ Trần kia đúng là trắng trẻo thật! Còn trong đầu Thẩm Ngân Thu lại xoay quanh một ý khác — kẻ hung thủ lột da người ta để làm gì? Lão kể chuyện lại thở dài một tiếng rồi mới tiếp tục: “Tính ra thì từ nạn nhân trước đến nay đã tròn bảy ngày, hôm nay là ngày thứ tám rồi. Các vị nếu trong nhà có nữ nhi dung mạo xinh đẹp thì nên cẩn thận một chút, tên hung thủ kia thường ra tay với những nữ tử ra ngoài một mình. Bên dưới lại vang lên tiếng la ó chê bai: “Lão già, kể xong rồi à? Không phải nên nói thêm chút manh mối nữa sao? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương