Tính sơ sơ, Thẩm Ngân Thu đã vào kinh gần nửa năm, từ mùa thu đến cuối đông, chớp mắt đã sắp đến cuối năm, vậy mà nàng vẫn chưa thể thực sự hòa nhập vào nhịp sống nơi đây. Giờ phút này đứng trên con phố dài, tuy nàng mặc khá dày, nhưng cái rét len lỏi khắp nơi vẫn liên tục tạt vào người, hoàn toàn khác hẳn với tiết trời xuân ấm quanh năm ở Giang Nam. Nàng rất sợ lạnh. Nhưng những điều đó vẫn chưa phải là điều tệ nhất. Điều khiến nàng cảm thấy khó xử là nàng vẫn chưa thật sự bước chân vào được “vòng tròn xã giao” của kinh thành. Dẫu vậy, sau khi đã thành thân, nàng cũng không cần phải chen chân vào cái vòng các tiểu thư khuê các chưa xuất giá kia nữa. Vậy tiếp theo nàng nên lo chuyện gì đây? ... Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương