Khó khăn lắm mới được ra khỏi phủ, Thẩm Ngân Thu không định trở về ngay. Nàng dẫn theo Thiên Quang và Thanh Diệp đến một tửu lâu mang danh nghĩa của mẫu thân để dùng trà điểm tâm. Bây giờ nàng đã giữ nửa phần tín vật, tính ra cũng coi như là nửa chủ nhân nơi này. Chỉ nghĩ đến điều đó thôi đã cảm thấy xấu hổ—nàng chưa làm được gì mà đã được chia cho một nửa sản nghiệp dưới danh nghĩa mẫu thân. Nàng nghĩ rằng, để thể hiện thành ý trong việc hợp tác với Vạn Sĩ Yến, cũng đến lúc nên phô bày chút tài lực, nếu không thì trông chẳng khác gì tay trắng. Đây cũng là lý do nàng đồng ý cho Thanh Diệp đi theo—Thanh Diệp là người của thế tử, để nàng ta tận mắt nhìn thấy, cũng đồng nghĩa với để thế tử thấy. Vì vậy, Thẩm Ngân Thu dẫn bọn họ đến ngân trang của nhà Khiết gia. Thiên Quang không nghe tiểu thư nhắc đến việc đến ngân trang để làm gì, chỉ biết là ra ngoài mua truyện. Vì có mặt Thanh Diệp nên nàng ta cũng không dám hỏi nhiều. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương