Thẩm Ngân Thu hoàn toàn không thấy xấu hổ, thản nhiên nói:“À vậy à? Nói sớm chứ, đàn thì ta không đánh đâu. Vạn Sĩ Thịnh: “…… Thẩm Ngân Thu tiếp tục bước đi, dù nàng vẫn chưa rõ định đi đâu dạo, nhưng đã có Thiên Quang dẫn đường thì chẳng có gì phải sợ. Thế nhưng Vạn Sĩ Thịnh nào dễ dàng bỏ cuộc như vậy? Hắn nhanh nhẹn đuổi kịp, đi lùi lại đối diện với nàng, vừa đi vừa nói:“Vậy nàng đàn cho ta nghe một khúc được không? Hôm qua nàng đâu có đàn mà. Thẩm Ngân Thu thầm nghĩ: Ngươi còn rảnh rỗi để theo dõi ta có đàn hay không sao? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương