Thiên Vân sốt ruột: “Chủ tử, người… người làm mấy động tác này bị người ta nhìn thấy sẽ bị bàn tán sau lưng đó ạ.Từ khi chủ tử đến kinh thành, ngay cả cái vỏ bọc tiểu thư khuê các cũng chẳng thèm giữ nữa. Nàng thật sự thấy mệt mỏi thay.

Thẩm Ngân Thu lại búng tay “tách một cái: “Ngươi nói là động tác này à?Thiên Vân âm thầm gật đầu, ánh mắt đầy lo lắng nhìn nàng.

Thẩm Ngân Thu ngắm tay mình: “Ta phải luyện mãi mới búng được có tiếng đấy, trước kia còn không ra được âm thanh đâu. Ngươi không thấy mới lạ, không thấy tò mò, không thấy kỳ diệu à?Thiên Vân che mặt: “Chủ tử, nô tỳ chỉ thấy hoảng hốt, kinh hoàng và run rẩy thôi…

Thẩm Ngân Thu mặt không cảm xúc, rút một sợi chỉ đỏ ra kéo thử rồi nói: “Ngươi đừng nói nữa, lo mà đan đi, mấy kiểu ngươi biết đan được gì thì đan hết ra đây.

Thiên Vân thầm nghĩ, phải tìm cơ hội đổi hết đống thoại bản của chủ tử đi! Nàng chắc chắn những hành vi kỳ quặc này đều do mấy cuốn thoại bản dạy hư.