Nhưng mà, xét theo cái tính ngông nghênh hiện giờ của Vạn Sĩ Thịnh, năm đó e là cũng hung hăng bắt nạt Vạn Sĩ Yến không ít. Thân thể Vạn Sĩ Yến vốn yếu, giống như nàng từng bị đẩy xuống nước ở Tướng quân phủ, cũng vô cùng nguy hiểm.Thế nên, việc bị phạt quỳ là để cho Vạn Sĩ Thịnh nhớ đời, nghĩ cho cùng cũng không quá đáng. Chỉ là… sao nàng vẫn cảm thấy khi đó Vạn Sĩ Thịnh rất đáng thương, bị chính phụ thân ép phải lấy mạng sống của mẫu thân ra để thề? — Không đúng! Nghĩ mấy chuyện này làm gì! Đừng quên cái tên Vạn Sĩ Thịnh ấy đâu có tử tế gì, quanh co lòng vòng toàn muốn dụ nàng rơi hố! Việc Vạn Sĩ Yến bất ngờ rời đi khiến không khí nơi lương đình trở nên lạnh lẽo hẳn. Lúc này, Thiên Quang và Thiên Vân mới dám tiến lên đứng hai bên cạnh nàng, nhẹ giọng hỏi:“Chủ tử? Thẩm Ngân Thu lắc đầu:“Không sao đâu, thu dọn một chút, chúng ta cũng về phòng thôi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương