Thiên Quang và Thanh Trúc vội vàng đáp lời. Đợi đến khi Vạn Sĩ Yến cùng Vạn Bạch rời khỏi phòng, hai người liền nhanh chóng bước đến bên giường. Thiên Quang lo lắng nhìn nàng:“Chủ tử, người không sao chứ? Thẩm Ngân Thu thề rằng, nàng thật sự chỉ vì bật dậy quá nhanh nên mới bị choáng đầu tạm thời mà thôi! Nàng thở ra một hơi, duỗi lưng rồi nói:“Ngươi xem chủ tử của ngươi giống như đang bị bệnh sao? Thiên Quang vừa định gật đầu thì bị nàng cắt ngang:“Được rồi, ta đói rồi, mau rửa mặt chải đầu, còn phải ăn điểm tâm nữa. Nàng vừa nhắc đến ăn, Thiên Quang lập tức đổi trọng tâm. Đợi đến khi Thẩm Ngân Thu thay y phục chỉnh tề và dùng xong bữa sáng, Thanh Trúc mới lên tiếng:“Thế tử phi, mấy vị di nương đã đợi ở tiền sảnh hồi lâu. Thế tử phi có muốn gặp họ không? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương