Minh Thi Tường không thể nào nghĩ ra được, mình một người năm mươi tuổi, lại bị đưa vào đồn cảnh sát, bị một đám thanh niên trẻ tuổi giáo dục, thật sự là mất hết thể diện!

Nhưng cuối cùng, người đến đồn cảnh sát cứu hắn lại là Minh Phong.

Hắn nhìn Minh Phong, trong lòng không hiểu sao lại nổi lên cơn tức giận: “Đều do cậu, nếu cậu xử lý tốt những chuyện này, lo liệu cho xong, tôi cần phải vào đây sao!

Minh Phong nhíu mày, hắn chưa kịp nói gì thì lại cho Minh Thi Tường cơ hội: “Ông có phải đã nghĩ quá nhiều không? Sáng sớm tôi đã nói với ông kết quả, ông không tin, thì trách ai được?

Sắc mặt Minh Thi Tường rất khó coi, nhìn con trai mình như nhìn kẻ thù.