Trong khi Nạp Lan Cảnh đang nói, anh đã đeo găng tay dùng một lần, bắt đầu sắp xếp trái cây đã được gọt vỏ lên đĩa một cách tỉ mỉ, còn cẩn thận để thêm một hộp sữa chua, nghĩ rằng khi Kỳ Kỳ ăn trái cây sẽ có thể lựa chọn theo ý thích. Bắc Minh Tiểu Tuyết nhìn những hành động của anh, vừa nhìn đã biết những thứ này không phải là chuẩn bị cho cô. Hoắc Tư Kỳ quả thật là số mệnh tốt, có một người thầy như Sở Mặc Vũ, lại còn gặp được người đàn ông quyền thế ở Đế Kinh này! Điều này không thể chỉ dùng từ “may mắn” để miêu tả nữa! Trái cây trên bàn trà này, tất nhiên là Nạp Lan Cảnh chuẩn bị cho Hoắc Tư Kỳ, mà còn chuẩn bị chu đáo đến vậy! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương