Mặc dù Trương Đông biết rằng anh chỉ là cáo mượn oai hùm, là ỷ vào sự yêu thương của Trương Dũng mới có tư cách giẫm đạp người khác như thế, nhưng khi nghĩ tới những cái cười lạnh của Trương Dũng đối với người ngoài cùng năng lực khiến người ta phát run, Trương Đông cũng không thể tránh khỏi việc chột dạ, loại Vương Bát Chi Khí (*) để người ngoài không biết Trương Dũng đang nghĩ gì thật nghịch thiên.

--------

Vương Bát Chi Khí: không phải nghĩa để xỏ xiên như "vương bát đản" mà là cách đọc chệch ra từ "vương bá chi khí". tức là để chỉ 1 người có khí thế lãnh tụ trời sinh, khiến người khác không biết khi nào cảm thấy dễ tin tưởng những gì người đó nói và lãnh đạo dễ thu được thuộc hạ.

-------

Cũng chính vì sự tồn tại của Trương Dũng, mà màn trình diễn của Trương Đông tuy không tỏ ra kiêu ngạo đối với những quan chức nhỏ này, nhưng ít nhất anh không cần cẩn thận khi nói chuyện với họ. Thậm chí bây giờ anh còn quá lười biếng để chú ý đến ý nghĩ của họ, bởi vì kết giao cùng bọn họ thì anh không có bất luận cái lợi ích gì khiến mình động tâm, ngay cả khi những lợi ích khiến Trương Đông hào hứng đến ngủ trước đó cũng vậy, hiện tại trong mắt anh thì có cũng được không có cũng không sao.