Hai người đến phòng ngủ chính bên cạnh, Tạ Uyển Dao lập tức hất tay anh ra. Gương mặt Cố Thời Viễn trầm xuống, đôi mắt tối đen như mực: “Tạ Uyển Dao, anh nhịn em không phải để em đi quyến rũ đàn ông khác. Em mà dám có suy nghĩ đó thì dẹp ngay đi cho anh! Tạ Uyển Dao bật cười lạnh lùng: “Anh lấy tư cách gì mà yêu cầu em như vậy? “Anh… Anh là bố của Tiểu Thiên ! Bố ruột! “Thì sao? Ai quy định phụ nữ sinh con cho một người đàn ông là phải lấy người đó? Nếu vậy thì thế giới này đã chẳng có chuyện ly hôn hay mẹ kế cha dượng rồi. Cố Thời Viễn tức đến mức nghẹn lời: “Tạ Uyển Dao, em… em đúng là đáng bị đánh đòn mà! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương