Ăn tối xong, đám đàn ông tụ tập trong phòng khách trò chuyện, bé Alice thì chơi một mình bên cạnh. Diệp Lương Yên và Giản Tư Tình vốn muốn phụ giúp Lâm Thanh Uyển dọn dẹp nhà bếp nhưng bị bà đuổi ra ngoài, thế là hai người mỗi người cầm một tách trà, đi ra ban công ngồi. “Tư Tình chị, đây là quà mừng cưới em mua cho hai người. Thật ngại quá, hôm đó em không đến dự được. Diệp Lương Yên lấy món quà cô mang đến ra đưa. Giản Tư Tình vui vẻ nhận lấy: “Lương Yên, cảm ơn em nhiều nhé. Hôm đó không có em thực sự hơi tiếc thật, nhưng không sao, sang năm tụi chị làm tiệc cưới, đến lúc đó em nhất định phải có mặt đấy! “Chắc chắn rồi, em nhất định sẽ đến. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương