“Em đã không còn chút sức nào nữa rồi, lúc này đừng cố chấp nữa có được không? Chúng ta cứ nghe theo lời bác sĩ, tim thai của con mình đã bắt đầu có vấn đề rồi…

Nước mắt Tạ Uyển Dao lập tức trào ra: “Con của em…

“Được rồi, con của em. Anh nhẹ nhàng dỗ dành cô.

Khoảnh khắc ấy, Tạ Uyển Dao cảm thấy mình yếu đuối đến không thể tả, vừa nghe nói con có chuyện, cô lập tức đưa tay nhẹ nhàng đặt lên bụng mình. Cố Thời Viễn đưa tay đặt chồng lên tay cô: “Đừng lo, có anh ở đây, cả em và con sẽ không sao.

Cô nhìn anh một cái, vốn định rút tay lại, nhưng cuối cùng lại khẽ buông lỏng ra.