Ban đầu Ninh Tiêu Tiêu chỉ nghĩ anh sẽ mềm lòng, nhưng cô lại đánh giá quá cao sự nể tình của anh rồi. Hai người cùng làm trong một khoa, mối quan hệ thay đổi thì cảm giác cũng không giống trước nữa. Lâu dần, những người xung quanh cũng bắt đầu cảm nhận được chút gì đó.

Một lần khoa tổ chức ăn uống tụ họp, thường thì những dịp như vậy Tần Thiếu Khanh sẽ không tham gia, vậy mà hôm đó lại đặc biệt có mặt, còn rất tự nhiên ngồi cạnh Ninh Tiêu Tiêu.

Lúc ăn uống tất nhiên có mời rượu. Ninh Tiêu Tiêu liên tục lắc đầu từ chối, bên kia còn đang khuyên, Tần Thiếu Khanh chợt lạnh giọng: “Không thấy cô ấy nói không uống à?

“…

Không khí đột nhiên ngượng ngùng hẳn, đối phương cũng không dám nói gì nữa. Đến lượt Tần Thiếu Khanh, anh chỉ lạnh nhạt nói: “Tôi lái xe.