Vốn dĩ Ninh Tiêu Tiêu chẳng nghĩ ngợi gì, nhưng khi thấy anh nhìn mình tha thiết, ánh mắt như phát sáng, cô bỗng nhớ tới những lời trêu ghẹo lúc trưa. Sợ bản thân nghĩ quá nhiều, má cô đỏ ửng, cúi đầu nhỏ giọng: “Được, được thôi.

Tả Huy vui mừng nắm lấy cổ tay cô: “Thật chứ? Em đồng ý rồi?

“Ừ.

“Tuyệt quá.

Ninh Tiêu Tiêu giãy nhẹ, lúc này anh mới phát hiện mình đang nắm tay cô, liền buông ra ngay: “Xin lỗi.