Giang Dục Đường chính thức trở thành tổng giám đốc Tập đoàn Giang thị, và không lâu sau, Tập đoàn Đường Viễn cũng chính thức sáp nhập vào Giang thị, trở thành một nhánh phụ thuộc.

Chuyện lớn như vậy tất nhiên phải ăn mừng: công ty, gia đình, rồi cả bạn bè của Giang Dục Đường đều có tổ chức tiệc mừng.

Chỉ là, vào khoảnh khắc đặc biệt ấy, Diệp Lương Yên lại không có mặt. Phải nói rằng, đó là một điều đáng tiếc.

Nhưng cuộc đời vốn là thế — họa phúc khôn lường. Đúng lúc Giang Dục Đường hơi thất vọng vì không có người mình yêu bên cạnh thì tại thôn Điền Gia Oa, Diệp Lương Yên đã vài ngày liền bị buồn nôn mỗi sáng. Cô chỉ nghĩ dạo gần đây ăn uống không ngon, chắc là đau bao tử gì đó. Thế mà Hứa Lệ lại đột nhiên nói: “Lương Yên, có khi nào… cô có thai rồi không?

Diệp Lương Yên sững người, suy nghĩ lại chu kỳ của mình, phát hiện đúng là tháng này đã muộn lâu rồi. Vì dạo gần đây bận rộn, lại vừa mới về Thịnh Kinh nên cô hoàn toàn quên mất chuyện đó.