Tô Lệ bế con trai lên, trên mặt nở nụ cười gượng gạo, hơi cúi đầu về phía Hoắc Khuynh Nguyệt:“Chị cả, xin chào! Tôi là Tô Lệ, là mẹ của hai đứa trẻ này. Hoắc Khuynh Nguyệt không đáp lời, thậm chí còn chẳng buồn liếc nhìn cô ta. Lúc này Diệp Lương Yên mới thật sự khâm phục mẹ chồng mình — chỉ một động tác đơn giản, đã đủ để đè bẹp Tô Lệ, người tự xưng là “tiểu tam“. Chị cả? Gọi ai thế? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương