Hai người đang ăn rất vui vẻ, sắp ăn xong thì bỗng nhiên bên ngoài vang lên tiếng còi xe.

Giang Dục Cẩm ngạc nhiên quay đầu nhìn, quả nhiên thấy xe của Giang Dục Đường chạy vào.

Cô bé trợn tròn mắt:“Chị dâu! Nhìn kìa, là anh em về rồi!

Diệp Lương Yên cũng nhìn thấy, ánh mắt cô trở nên dịu dàng, khóe môi nở nụ cười nhẹ, bước chân không tự chủ mà đi ra cửa, suýt nữa đâm sầm vào người vừa bước vào.

Giang Dục Đường vừa vào nhà, thấy bóng dáng quen thuộc lướt qua trước mắt, anh lập tức không kìm được mà ôm chầm lấy cô!